Nguyên Thạch

Nỗi lòng người ở lại


( Tặng NTH )

Đời ai chắp cánh chim ngàn.
Bỏ người ở lại.
Lời vang giọng buồn.
Đông về.
Giá lạnh mưa tuôn.
Xuân trông cánh én.
Còn buông nẻo trời.
Hạ sang.
Phượng khóc chơi vơi.
Thu mây giăng tím.
Cả trời nhớ nhung.
Bao giờ mới được trùng phùng.
Để người ở lại thoát khung cửa buồn.*

*Khung cửa nhà tù lớn.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 26.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nỗi lòng người ở lại"